Định cư Canada - Giấc mơ PR
- Chi tiết Được viết ngày 10-08-2015 | Chuyên mục: Thảo luận | Lượt xem: 15257
PR ở đây, được viết tắt theo cụm từ "permanent resident", dịch tiếng Việt là thường trú nhân. Vì Jason có PR tại Canada nên chỉ viết về câu chuyện thực tế mà bản thân đã gặp tại quốc gia này.
Bài viết này Jason mong sẽ nhận được sự chia sẻ, các góc nhìn đa chiều từ các anh chị em đã/đang sinh sống tại Canada nhằm giúp các anh chị em đang nhăm nhe PR hiểu rõ hơn về nó và bản chất cuộc sống nơi xứ người. Thêm nữa, bài này mình chỉ dành cho các bạn đang có việc làm tại VN và muốn thay đổi cuộc đời bằng cách xin PR tại Canada.
Mình sẽ chia ra 2 trường hợp, đó là bạn còn trẻ chưa có gia đình và bạn đã có gia đình. Ở đây, mình chỉ muốn nói nhiều hơn đến những bạn đã có gia đình.
1. Nếu bạn còn trẻ, và bạn đủ điều kiện để nộp đơn xin PR, đó là điều tốt. Bạn có trình độ, có tiền và có được may mắn thì tại sao lại không nên thử. Mình còn trẻ, cuộc sống phía trước vẫn còn rất nhiều điều để khám phá. Điều khó là bạn phải làm việc đó một mình và chưa có "người bạn đời" chia sẻ cùng với bạn. Cũng không sao, độc thân cũng có cái vui, mình có thể tự do khám phá, tự do tìm hiểu và tự do kết bạn hoặc bắt đầu một cuộc sống mới theo kiểu "sẽ có người yêu". Tuy nhiên, bạn cũng nên cân nhắc khi sang bên Ca, nhiều thứ sẽ không như bạn suy nghĩ, và nhiều khả năng bạn phải bắt đầu lại từ con số 0. Nếu ở Việt Nam, bạn có công việc ổn định, lương cao, được trọng dụng, thì nên nhớ, khi sang đấy, công việc đầu tiên bạn có thể phải làm CÓ THỂ là "lau rửa nhà vệ sinh". Đừng quá mong ngóng sẽ được ngồi làm trong một văn phòng máy lạnh như tại Việt Nam, và cũng nên cho mình một chút kiên nhẫn vì ngay cả những việc như thế, cũng không dễ tìm cho bạn. Nhưng quan trọng hơn tất cả, nếu bạn sai, bạn vẫn còn có thể có những con đường khác để lựa chọn và bạn vẫn có thể quyết định lại, chứ không như trường hợp hai.
2. Bạn đã có gia đình, có vợ/chồng hoặc có cả con cái: Khi đó với việc định cư, bạn sẽ quan niệm như sau :"Nó tốt cho em/anh sau này để mình có thể đi du lịch nhiều nước, giúp mình sống ở một quốc gia hiện đại, tiến bộ, làm lương cao có thể sau này giúp cho họ hàng mình sang; bảo lãnh bố mẹ; con cái mình sau này được hưởng chế độ giáo dục và cuộc sống tốt, văn mình, etc." Đúng,đó là những suy nghĩ rất đúng và rất đáng trân trọng. Nhưng, đó chỉ là phần nổi mà những gì bạn nghĩ trong khi khối băng chìm thì bạn đã bao giờ biết nó sâu như thế nào. Một lần mình vào nhà thờ, được nghe cha giảng đạo (mình không phải theo đạo), cha nói rằng "Đứa bé, khi nó chưa ăn ớt, thì nó chỉ biết là ớt cay, nhưng nó có biết cay như thế nào đâu, chỉ khi nào ăn, thì nó mới biết ớt cay thế nào". Ở Việt Nam, bạn và chồng có thể có một cuộc sống sung túc, nhà lầu, xe hơi, công việc quản lý với mức lương cả hai ngót nghét 70tr/tháng; con cái được đi học tại những trường chất lượng; cuối tuần cả nhà thư thái đi nghỉ ngơi, du lịch, xem phim, mua sắm,.. Với một cuộc sống kéo dài trong nhiều năm như thế, với số tài sản lớn, bắt đầu chúng ta nghĩ đến những tương lai tốt hơn cho con cái mình và chính bản thân mình. Tốt, đây là điều không hề phủ nhận. Vậy nhưng, bạn có chắc cuộc phưu lưu tiếp theo, nó sẽ tốt cho gia đình bạn hay không? Khi bạn quyết định xin PR, tức là bạn đã xác định sẽ không sống tại VN và từ bỏ những công việc mà mọi người hằng mong muốn.
Qyết định thì phải chấp nhận thôi, "no pain no gain" mà. Vậy nhưng, có khi nào bạn hiểu, bây giờ bạn đâu còn sống cuộc sống của riêng mình, bạn đã có gia đình, có vợ/chồng, con cái và ngay cả trách nhiệm với bố mẹ của các bạn cũng tăng lên. Bạn đâu còn có thể như thời tuổi trẻ, sai thì làm lại được. Việc xin PR từ Việt Nam đã khó, nhưng việc lập ra một kế hoạch dài hơi từ 3-5 năm cho cuộc sống tại Canada lại càng khó hơn. Ở Việt Nam, bạn là ông nọ, bà kia, thì khi sang Canada, chẳng ai biết bạn là ai với những cái bằng cập bạn ôm được từ VN sang.
Đây là câu chuyện có thật mình đã chứng kiến tại Toronto. Khi mình vào quán ăn thì nhận ra người phục vụ ở đây, ngày xưa lại từng là một người dealer chứng khoán trên OTC với mình rất có tiếng tại SBS, sau đó thì chuyển qua làm giám đốc dự án bất động sản, nhà lầu xe hơi, vợ con đầy đủ...nhưng từ khi chạy theo giấc mơ PR sang Canada với cả vợ chồng, thì gần 2 năm nay chỉ làm tại một quán ăn bình thường như thế này, vợ thì làm tại 1 tiệm giặt là. Hôm sau khi anh được nghỉ, mình có qua nhà nói chuyện, thì biết hai vợ chồng đã chọn một con đường sai mà ko hế có sự chuẩn bị nào cả. Con cái hiện không gửi được và tiền gửi tư thì quá đắt. Lúc mới sang, cả hai vợ chông hí hửng cho một cuộc sống mới, chỉ tội những đứa nhỏ đang bập bẹ thì chả hiểu mô tê gì. Có trường công nhận nhưng lại nhiều đen và Ấn quá nên anh chị cũng sợ (mình chả biết họ sợ gì, sợ con của họ đen hơn hay sao). Nhà cửa ở Việt Nam thì đã bán lấy tiền chi trả cho gần 3 năm sinh sống tại Canada. Mà nhé, hai người này thuộc dạng cực kỳ năng động, làm dealer chứng khoán và giám đốc dự án bất động sản thì đâu phải chuyện dễ, vợ thì thời ở VN làm chuyên viên tín dụng, rất nhanh nhẹn. Anh kể, từ ngày sang, sau 6 tháng mới bắt đầu thấm thía, nhưng không dám kêu ca với nhà ở Việt Nam, thỉnh thoảng vẫn còn phải gửi tiền về Việt Nam, xem như tiền kiếm được, chứ đâu có biết đó là tiền tiết kiệm rút ra. Tiền nong thì ngày càng ít, trong khi công việc thì quá bấp bênh. Mình cũng phân tích cái sai của hai vợ chồng là đã không có sự tìm hiểu kỹ càng khi đặt chân qua đây cũng như không có một kế hoạch dài hơn cho cả gia đình.
- Việc đầu tiên, là hai anh chị kiếm một khóa học đang thật sự cần thiết tại Canada, khi đã có PR thì học phí rất rẻ, học ngắn rồi ra xin đi làm, chứ bây giờ bằng cấp ở VN ko dùng được, thêm nữa, gần 3 năm qua, anh chị không hề được trải nghiệm ở môi trương bậc cao tại Canada, mà chỉ toàn loanh quanh làm ở nhà hàng rồi tiệm giặt là. Vợ đi đăng ký học Nurse đi, chồng thì đi học lái xe Van hoặc taxi, sau đó tích góp tiền sẽ học lên tiếp. Một người học, một người làm, chứ hai người cùng học thì chết.
- Dừng ngay thói sĩ diện, thông báo về Việt Nam, ở bên này hiện mất job rồi, nên sẽ không thể thường xuyên gửi tiền về, nếu ở VN là những người thương mình, thì họ hiểu và sẵn sàng trợ giúp lại.
- Sang đây rồi đừng phân biệt Phi hay Ấn, cứ cho con cái hòa nhập một cách tự nhiên vào môi trường giáo dục của Canada.
Sau khi chia tay, thỉnh thoảng mình vẫn điện thoại hỏi xem tình hình hai vợ chồng như thế nào, nhiều khi phải nhắc họ chứ nếu họ lại thấy tiền càng ngày càng ít lại bỏ học thì xong.
Mọi người nên hiểu PR không phải là mục đích cuối cùng của cuộc đời, nó chỉ là công cụ cho mình đạt được những mục đích cuối cùng. Nếu không có công cụ PR thì mình vẫn còn rất rất nhiều công cụ khác để đạt được mục đích của cuộc đời. Đừng để PR làm hỏng hết sự thông minh, nhanh nhạy của bạn. Và làm việc gì mình cũng chỉ khuyên, nên đặt ra những kế hoạch dài một chút, và nên bám sát theo kế hoạch đó, đừng để những thứ xung quanh làm hỏng mất. Sau một thời gian về Việt Nam làm việc, mình có gọi điện thoại nói chuyện với anh bạn ấy: " a đang lái xe rồi, giờ tài chính gia đình cũng ổn, chị đi học cũng sắp xong, con cái vào học trường công cũng bớt áp lực tài chính, mà tụi nó vẫn ngoan, ko như mình lo, khi nào chú sang thì anh sẽ hậu tạ, thích gì a cũng chiều". Chậc, biết là câu nói vui của hai anh em, nhưng mình nghĩ "chưa gì đại ca này lại tính xài sang thì chết rồi"....
Còn các bạn, các anh chị em đã/đang sống ở Canada, mọi người có suy nghĩ gì về vấn đề này để giúp cho những bạn đang có ý định xin định cư Canada một lời khuyên ??